Cuối tuần trước,tôi có dịp dẫn một người bạn ngoại quốc lần đầu đến Việt Nam đi uống cà phê. Anh ấy là người mê cà phê kiểu Mỹ – uống Americano mỗi sáng,ly to,nhiều nước,nhẹ nhàng,đủ tỉnh táo để bắt đầu một ngày làm việc. Chúng tôi ghé vào một quán cà phê bình dân để người bạn nếm thử "đặc sản Việt Nam" - một ly cà phê pha phin đen đá,không đường.
Nhưng khi ly cà phê được mang ra,chỉ vừa nhấp ngụm đầu tiên,bạn tôi đã trợn tròn mắt,nghẹn họng,đến mức phun ngược ra ngoài. "Is this even coffee?" (tạm dịch: "Đây có phải là cà phê không?"),bạn tôi nhăn mặt,hốt hoảng thốt lên. Vừa ho sặc sụa,anh bạn tôi vừa xin ngay một cốc nước đá lớn để pha loãng ly cà phê theo kiểu Americano. Pha xong,uống thêm một ngụm,anh mới thở phào như vừa thoát hiểm.
Còn tôi thì bật cười vì phản ứng quá thật thà của người mới tiếp xúc cà phê Việt lần đầu. Nhiều người Việt vốn quen với suy nghĩ ly cà phê đen đá ngon là phải đặc quánh,thơm nồng,đậm đến mức chỉ ngửi thôi cũng đủ tỉnh ngủ. Sau khi hoàn hồn,bạn tôi quay sang hỏi: "Tại sao người Việt thích uống cà phê đậm đến mức không giống cà phê nữa?".
Tôi chợt nhận ra đúng là chính bản thân mình cũng có thói quen uống cà phê rất "nặng đô",đến mức với nhiều người nước ngoài,đó là cú sốc vị giác thực sự. Một ly cà phê phin nhỏ bé nhưng chứa lượng caffeine cao gấp nhiều lần so với một ly Americano cỡ lớn. Thế nhưng hàng triệu người Việt uống nó mỗi sáng,thậm chí uống vài ly một ngày như chuyện rất bình thường.
>> Khách Tây sững sờ sau khi uống hết ly cà phê Việt
Bản thân tôi cũng từng có thời gian lạm dụng cà phê. Mỗi sáng một phin đen đá,chiều thêm ly cà phê sữa đá. Có giai đoạn tôi mất ngủ triền miên,tim đập nhanh,bồn chồn mà không hiểu vì sao? Sau này tìm hiểu mới biết uống cà phê quá đặc hoặc quá nhiều có thể gây nhiều tác dụng phụ: mất ngủ,hồi hộp,lo âu,đau đầu,thậm chí rối loạn tiêu hóa do lượng caffeine cao. Với những người nhạy cảm hoặc có bệnh nền tim mạch,việc dùng cà phê quá liều còn là nguy cơ thực sự.
Nhưng nhiều người Việt lại thường mặc định rằng "cà phê phải đặc mới ngon". Nhiều quán còn pha cà phê theo kiểu đánh số tùy mức độ đậm đặc để khách hàng lựa chọn. Lạ là càng uống cà phê đậm,họ càng thấy ngon,giống như uống rượu mạnh vậy. Ngày hôm đó,khi nhìn bạn tôi pha loãng ly cà phê đến mức gần như trong suốt,tôi bỗng thấy thói quen của chúng ta thật lạ. Liệu chúng ta đang uống cà phê để thưởng thức?
Tôi không nghĩ cà phê mạnh là xấu,vì đó là một phần văn hóa Việt. Nhưng có lẽ chúng ta nên nhìn lại cách mình uống. Nhiều người uống cà phê cả chục năm mà chưa từng nghĩ đến việc giảm độ đậm,giảm số lượng ly mỗi ngày,hoặc thử các cách pha khác nhẹ nhàng hơn. Chúng ta quá tập trung vào việc thỏa mãn vị giác mà quên mất vấn đề sức khỏe về lâu dài.
Có lẽ điều quan trọng nhất mà ly cà phê hôm đó dạy tôi không phải là chuyện khẩu vị,mà là bài học về sự lắng nghe cơ thể và thay đổi thói quen. Một ly cà phê nhẹ hơn có thể giúp ta tỉnh táo theo cách lành mạnh hơn. Và biết đâu,khi dám thay đổi những thói quen nhỏ,chúng ta cũng mở ra cho mình những chuyển biến lớn hơn trong cuộc sống – nhẹ nhàng,bền bỉ và tốt cho chính mình hơn.
Thang Le
'Bỏ cà phê phin,dùng pha máy vì sợ uống phải đậu nành,bột bắp'
'4 kg cà phê giá 100.000 đồng nhưng nhiều người vẫn mua liều'
Người trồng cà phê quê tôi chuộng loại pha trộn
Mỗi sáng tôi bán 30 ly cà phê dạo,lãi 150.000 đồng
'Sao cà phê ngoại 50.000 đồng vẫn đắt khách?'
Tôi lãi bốn nghìn đồng cho mỗi ly cà phê nguyên chất bán giá 14 nghìn
'Bỏ cà phê phin,lãi 150.000 đồng
'Sao cà phê ngoại 50.000 đồng vẫn đắt khách?'
Tôi lãi bốn nghìn đồng cho mỗi ly cà phê nguyên chất bán giá 14 nghìn