Em 22 tuổi,gia đình có bốn người,em là con trai út,trên có chị gái 27 tuổi. Em là sinh viên năm cuối của một trường top ở Hà Nội,còn chị gái đang du học PHD theo dạng học bổng ở Hàn Quốc. Chuyện là thời gian vừa qua,em rời thành phố về quê để thực hiện khóa luận,thấy hoàn cảnh gia đình mình như sau.
Trong mắt cha,mẹ là người không tốt; trong mắt mẹ cũng vậy. Cha em gần 60 tuổi,là công chức. Mười năm trước,cha ngoại tình (tôi nghe mẹ kể như vậy,do hồi đó còn nhỏ quá nên không xác thực được thông tin). Sự kiện đó xảy ra khi cha em thành lập công ty riêng và mẹ ngăn cản vì thấy quá rủi ro (hiện tại công ty đó đã thất bại). Cuộc giằng co qua lại,em nhớ hồi đó mình học cuối cấp một,đầu cấp hai,chứng kiến khá nhiều cuộc tranh cãi về mặt thể xác lẫn tinh thần giữa hai người. Hiện tại,cha em sống cuộc đời khép kín,hạn chế giao du và thường ở nhà để nghiên cứu về khoa học,xã hội. Tuy nhiên,cha có đầu tư thêm một công ty khác và thành công. Điều này giúp gia đình em tích lũy được một số tài sản cố định. Nói chung,cha hướng nội và đôi khi hơi bảo thủ.
Mẹ em kém cha 5 tuổi,cũng là công chức và hướng ngoại. Tuy nhiên tính cách hơi hướng ngoại thái quá và bị ảnh hưởng nhiều của mạng xã hội. Vì cha lo những việc lớn như mua các tài sản cố định,vì vậy lương của mẹ sử dụng để nuôi hai chị em ăn học và chi trả các chi phí ăn uống trong gia đình. Sau sự kiện cha mở công ty riêng thất bại và ngoại tình,mẹ mất niềm tin vào cha. Em cảm thấy mẹ luôn lấy nó ra làm lý do đay nghiến cha một cách công khai (với bạn bè,anh chị,và cả những bậc trưởng bối trong gia đình nữa). Nói chung,mối quan hệ của hai người,em cảm thấy đã rạn nứt từ 10 năm nay rồi.
Đặc biệt,mấy năm gần đây,mẹ được tăng lương nên thu nhập vượt trội hơn cha. Do đó,mẹ cũng gia tăng mua sắm cá nhân như quần áo,đồ dùng gia dụng. Em thấy khi thu nhập tăng,chi tiêu tăng cũng là điều dễ hiểu nhưng cũng có lúc mẹ mua sắm hơi quá tay. Chẳng hạn,quần áo chất đống nên thường phải từ thiện bớt,quần áo săn sale trên mạng xã hội nên chất lượng không cao. Mẹ cũng có nhiều chuyển biến tâm lý hơn (tôi nghĩ chắc cũng do sinh lý của độ tuổi nữa),như khoe khoang về thành tích học tập của con cái,về thu nhập cá nhân. Đôi khi mẹ vạ miệng và bị một số người thân phản ánh. Cha cảm thấy rất bức xúc về những tật xấu đó của mẹ (nghiện mạng xã hội,khoe khoang).
Vì những cách biệt quá lớn trong lối sống,suy nghĩ,quan hệ xã hội,à cả nguồn gốc nữa,cha người Bắc còn mẹ người Nam,em thấy mối quan hệ của cả hai dần trở nên xa cách,như không nói chuyện,có nói thì vài câu sẽ khắc khẩu. Khi em nói chuyện với một trong hai,người còn lại sẽ là người không tốt trong câu chuyện người kia kể. Đỉnh điểm em phát hiện rằng cả hai đều có ý định từ bỏ đối phương nhưng chưa thực hiện vì sợ ảnh hưởng tâm lý của em và chị cũng như định kiến xã hội.
Tóm lại,em cũng cảm thấy bối rối,nói không đau lòng là nói dối. Thật tâm em thấy căng thẳng,cũng không đến mức dẫn tới quyết định đỉnh điểm như vậy nhưng có lẽ mọi thứ đang xảy ra một cách âm ỉ và lớn dần. Em đã phân tích và giúp truyền tải thông tiệp giữa hai bên với nhau nhưng thấy không có tác dụng. Em biết mình có vai vế thấp nhất trong gia đình và chưa làm ra thu nhập nên cũng chỉ có thể làm như vậy. Sắp tới em nên làm gì đây? Em cũng có ý định du học sau khi học xong đại học nên thời gian ở nhà không còn nhiều (em dự định một năm nữa sẽ đi).
Xuân Sơn